Video
Công đức
Giới Thiệu Chung

Diễn văn nhậm chức Tổng thống Hoa Kỳ lần thứ II của Obama

Ngày đăng: 22/01/2013

Nội dung:

Mỗi lần chúng ta đến với nhau để tấn phong một vị tổng thống, chúng ta đã làm chứng cho sức mạnh lâu dài của Hiến pháp Hoa kỳ. Chúng ta khẳng định lại lời hứa của nền dân chủ của chúng ta. Chúng ta nhớ lại rằng những điều liên kết quốc gia này lại với nhau không phải là màu da hoặc những giáo lý đức tin hay nguồn gốc tên tuổi của chúng ta. Những điều đã làm cho chúng ta đặc biệt – những gì làm cho chúng ta là người Mỹ – chính là lòng trung thành của chúng ta đối với một ý tưởng, được đưa ra trong một tuyên bố cách đây hơn hai thế kỷ:

“Chúng ta khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc”.

Hôm nay chúng ta tiếp tục cuộc hành trình không bao giờ kết thúc đó, làm cầu nối cho những dòng chữ đầy ý nghĩa đó với những thực tế trong thời đại của chúng ta. Lịch sử cho chúng ta biết rằng trong khi những chân lý này có thể là điều hiển nhiên, chúng có thể chưa bao giờ được thực hiện trong thực tế, rằng trong khi tự do là một món quà từ Thượng Đế, nó phải được bảo đảm bởi những người của Ngài ở ngay trên trái đất này. Những người yêu nước năm 1776 đã không hy sinh chiến đấu để thay thế chế độ độc tài của một vị vua với những đặc quyền của một vài người hoặc của một nhóm người. Họ đã cho chúng ta một nước cộng hòa, một chính phủ của dân, do dân, và vì dân, ủy thác mỗi thế hệ phải giữ vững an toàn tín ngưỡng sáng lập đó của chúng ta.

Và trong hơn 200 năm qua, chúng ta đã làm điều đó.

Qua các cuộc tan thương đẫm máu chảy ròng dưới những dưới lưỡi gươm, chúng ta đã học bài học rằng không có một liên bang nào được thành lập trên nguyên tắc tự do và bình đẳng với một nửa số dân là nô lệ và nửa khác được tự do. Chúng ta đã xây dựng một con đường mới cho bản thân chúng ta, và cam kết sẽ cùng nhau bước về phía trước.

Cùng nhau, chúng ta đã xác định rằng một nền kinh tế hiện đại đòi hỏi phải có đường sắt và đường cao tốc để tăng tốc độ du lịch và thương mại, trường học và cao đẳng để đào tạo công nhân của chúng ta.

Cùng nhau, chúng ta đã phát hiện ra rằng thị trường tự do chỉ phát triển mạnh khi có những quy tắc để đảm bảo cạnh tranh và công bằng.

Cùng nhau, chúng ta đã đưa đến kết luận rằng một nước lớn phải chăm sóc cho những người dễ bị tổn thương, và bảo vệ người dân khỏi các nguy cơ tồi tệ nhất và nỗi bất hạnh trong cuộc sống.

Qua tất cả những điều đó, chúng ta chưa bao giờ từ bỏ những hoài nghi về quyền lực trung ương, cũng như chưa bao giờ chịu thua vì những điều hư cấu rằng một mình chính phủ sẽ chữa khỏi tất cả những tệ nạn của xã hội. Chúng ta ăn mừng những sáng tạo và những doanh nghiệp mới, nhấn mạnh lại những công việc khó khăn của chúng ta cũng như những trách nhiệm cá nhân, tất cả đều là hằng số trong tính cách của mỗi chúng ta.

Nhưng chúng ta đã luôn luôn hiểu rằng khi thời gian thay đổi, chúng ta cũng phải thay đổi, rằng lòng trung thành với các nguyên tắc sáng lập của chúng ta đòi hỏi phải có những phản ứng mới đối với những thách thức mới, rằng bảo vệ các quyền tự do cá nhân của chúng ta luôn đòi hỏi chúng ta phải hành động tập thể. Ngày nay đối với người dân Mỹ thì chúng ta không thể đáp ứng nhu cầu của thế giới bằng cách hành động đơn lẻ một mình như các lính Mỹ đáp ứng lại các lực lượng chủ nghĩa phát xít hay cộng sản với súng hỏa mai và dân quân. Không một cá nhân nào có thể đào tạo tất cả các môn toán và giáo viên khoa học, chúng ta sẽ cần phải trang bị cho con em chúng ta một tương lai, hoặc xây dựng đường sá, các mạng lưới và các phòng thí nghiệm nghiên cứu đó sẽ mang lại công ăn việc làm mới cũng như các doanh nghiệp về lại bến bờ của chúng ta. Và ngày hôm nay, hơn bao giờ hết, chúng ta phải cùng nhau làm những việc này, cùng làm dưới một quốc gia, và một dân tộc.

Thế hệ người Mỹ hôm nay đã trải qua các thử thách bởi nhiều cuộc khủng hoảng, giúp chúng ta rắn chắc và quyết tâm hơn, và chúng ta đã chứng minh khả năng phục hồi của mình. Một thập kỷ chiến tranh đang đến hồi kết thúc. Nền kinh tế đã bắt đầu phục hồi. Khả năng của nước Mỹ là vô hạn, chúng ta có tất cả những phẩm chất mà thế giới không có ranh giới này đang cấn đến: tuổi trẻ và đam mê, sự đa dạng và sự cởi mở, năng lực vô tận đối với những rủi ro và món quà quý giá cho sự tự đổi mới. Những đồng bào người Mỹ của tôi, chúng ta được tạo dựng cho thời điểm này, và chúng ta sẽ nắm lấy nó – miễn là chúng ta cùng nhau nắm lấy nó.

Đối với chúng ta, những người dân, hiểu rằng đất nước của chúng ta không thể thành công khi chỉ có một vài người rất giàu và nhiều thành phần phát triển khác hầu như không có cơ hội để sống sót. Chúng ta tin rằng sự thịnh vượng của nước Mỹ phải được đặt trên những tản vai rộng lớn của tầng lớp trung lưu giàu có. Chúng ta biết rằng nước Mỹ phát triển mạnh khi mọi người có thể tìm thấy độc lập và tự hào về công việc của họ, khi đồng lương của những người lao động trung thực có thể giúp giải phóng gia đình họ từ bờ vực của sự khó khăn. Chúng ta làm đúng với lý tưởng của chúng ta, khi một cô bé sinh ra trong nghèo đói ảm đạm biết rằng cô ấy có cùng các cơ hội để thành công như bất kỳ ai khác ở đất nước này, bởi vì cô ấy là người Mỹ, cô ấy có tự do, và cô ấy bình đẳng, không chỉ trong mắt của Thượng Đế mà còn trong mắt của chính chúng ta.

Chúng ta hiểu rằng các chương trình cũ kỷ không đủ để đáp ứng các nhu cầu của thời đại chúng ta. Chúng ta phải khai thác những ý tưởng mới và công nghệ mới để tái tạo lại chính phủ của chúng ta, tân trang lại mã số thuế, cải cách trường học, và trao quyền cho công dân của chúng ta với những kỹ năng cần thiết để làm thêm việc nhiều hơn, học hỏi nhiều thêm, và vươn ra cao hơn. Tuy nhiên, trong khi các phương tiện sẽ thay đổi, mục đích của chúng ta vẫn tồn tại: một quốc gia mà phần thưởng sẽ dành cho sự nỗ lực và quyết tâm của tất cả mỗi người Mỹ. Đó là những gì mà thời điểm này đang đòi hỏi. Đó là những gì sẽ mang lại ý nghĩa thực sự đối với những lý tưởng của chúng ta.

Chúng ta, những người dân, vẫn tin rằng mọi công dân xứng đáng được có sự bảo vệ cơ bản và nhân phẩm. Chúng ta phải đưa ra những lựa chọn khó khăn để giảm chi phí chăm sóc sức khỏe và thâm hụt ngân sách. Nhưng chúng ta bác bỏ niềm tin rằng nước Mỹ phải lựa chọn giữa việc chăm sóc cho các thế hệ đã xây dựng lên đất nước này và đầu tư vào các thế hệ sẽ xây dựng tương lai nước Mỹ. Chúng ta nên nhớ lại những bài học trong quá khứ, khi những năm tháng xế chiều về việc chi tiêu trong cảnh nghèo đói, và cha mẹ của một đứa trẻ khuyết tật không còn nơi nào để dựa vào. Chúng ta không tin rằng ở đất nước này, tự do chỉ được dành riêng cho những người may mắn, hoặc hạnh phúc chỉ dành riêng cho một số ít người. Chúng ta nhận ra rằng dù chúng ta sống có trách nhiệm đến đâu đi nữa, bất kể ai trong số chúng ta và bất kỳ ở thời điểm nào, chúng ta cũng có thể phải đối mặt với những biến đổi như mất công ăn việc làm, hay bệnh tật đột ngột, hoặc ngôi nhà bị cuốn trôi trong một cơn bão khủng khiếp. Các cam kết mà chúng ta đang thực hiện với nhau – thông qua Medicare, Medicaid, và an sinh xã hội – những điều này không làm cho sáng kiến chúng ta cạn kiệt, mà ngược lại chúng tăng cường sức mạnh cho chúng ta. Chúng không làm cho chúng ta trở thành những người chỉ biết tiêu xài tiền của quốc gia; mà chúng chúng ta sự tự do để thực hiện những rủi ro mang lại cho đất nước này những điều tuyệt vời nhất.

hình ảnh obama

Obama

Chúng ta, những người vẫn tin rằng nghĩa vụ của chúng ta không chỉ đối với công dân Mỹ mà còn cho những thế hệ tiếp nối sau này. Chúng ta sẽ có những phản ứng với các mối đe dọa về biến đổi khí hậu, biết rằng sự thất bại trong việc này đồng nghĩa với việc phản bội lại con em chúng ta và các thế hệ tương lai. Một số người có thể vẫn còn phủ nhận những bản án áp đảo về mặt khoa học, nhưng không ai có thể tránh được tác động tàn phá của những đám cháy dữ dội, nạn hạn hán khốc liệt, và các cơn bão ngày càng mạnh hơn. Con đường hướng tới nguồn năng lượng bền vững sẽ còn lâu dài và đôi khi rất khó khăn. Tuy nhiên, nước Mỹ không thể chống lại quá trình chuyển đổi này, và chúng ta cần phải dẫn dắt nó. Chúng ta không thể nhường lại cho các quốc gia khác công nghệ năng lượng mới có thể tạo thêm công ăn việc làm và các ngành công nghiệp đa dạng – chúng ta cần phải giữ lời hứa của mình. Đó là cách mà chúng ta duy trì sức sống kinh tế của nước Mỹ và kho báu quốc gia – rừng và đường thủy, đất canh tác và những đỉnh núi đầy tuyết phủ của chúng ta. Đó là cách mà chúng ta sẽ bảo vệ hành tinh này, được Thượng Đế giao phó nhiệm vụ để chúng ta thực hiện chúng. Đó là những gì sẽ đáp ứng lại các lý tưởng mà cha ông của chúng ta đã từng tuyên bố.

Chúng ta, những người dân, vẫn tin rằng nền an ninh bền vững và hòa bình lâu dài không cần có các cuộc chiến tranh triền miên. Những người dũng cảm nam nữ của chúng ta trong các bộ đồng phục, được rèn luyện bởi những ngọn lửa chiến đấu, là những người có những kỹ năng và lòng can đảm không có gì sánh bằng. Những công dân của chúng ta, những người đã từng héo tàn bởi những kỷ niệm đầy mất mát, biết quá rõ về cái giá của hai chữ tự do. Các kiến ​​thức về sự hy sinh của họ sẽ làm cho chúng ta mãi mãi cảnh giác chống lại những kẻ muốn hãm hại chúng ta. Nhưng chúng ta cũng là những người thừa kế đối với những người đã giành được hòa bình và không chỉ các cuộc chiến tranh, những người đã biến những kẻ thù trở thành hững người bạn đáng tin nhất, và chúng ta phải thực hiện những bài học đó trong gian đoạn này.

Chúng ta sẽ bảo vệ người dân của chúng ta và phát huy các giá trị của chúng ta thông qua sức mạnh vũ khí và thượng tôn pháp luật [rule of law]. Chúng ta sẽ thực hiện sự can đảm để thử và giải quyết những khác biệt của chúng ta đối với các quốc gia khác một cách ôn hòa – không phải vì chúng ta ngây thơ về sự nguy hiểm mà chúng ta phải đối mặt, nhưng vì tham gia đối thoại bền vững có thể cởi trói sự nghi ngờ và nỗi sợ hãi. Nước Mỹ sẽ vẫn là người bạn đồng minh mạnh mẽ trong tất cả các nơi trên thế giới, và chúng ta sẽ đổi mới những nơi muốn mở rộng khả năng của chúng ta trong việc quản lý khủng hoảng ở nước ngoài, và không nước nào khác hưởng được phần thưởng lớn nhất trong một thế giới hòa bình ngoài chính quốc gia xây dựng được nền tảng vững mạnh đó. Chúng ta sẽ hỗ trợ dân chủ từ châu Á đến châu Phi, từ châu Mỹ đến Trung Đông, vì lợi ích và lương tâm của chúng ta buộc chúng ta phải hành động thay mặt cho những người mong mỏi sự tự do. Và chúng ta phải là nguồn hy vọng cho những người nghèo khó, những người bệnh tật, những người bị bỏ rơi bên lề xã hội, những nạn nhân thiệt thòi của chủ nghĩa định kiến – không phải vì lòng từ thiện, mà vì hòa bình trong thời đại của chúng ta đòi hỏi chúng ta phải đạt được sự tiến bộ liên tục dựa trên các nguyên tắc niềm tin chung mà chúng ta đã mô tả: khoan dung và cơ hội, nhân phẩm và công lý.

Chúng ta, những người dân, ngày hôm nay tuyên bố sự thật rõ ràng và hiển nhiên – rằng tất cả chúng ta đều bình đẳng – là ngôi sao vẫn còn hướng dẫn chúng ta, cũng giống như nó hướng dẫn tổ tiên của chúng ta qua các sự kiện lịch sử Seneca Falls, Selma, và Stonewall; cũng giống như nó hướng dẫn tất cả những người đàn ông và phụ nữ, những người nổi tiếng và cả thầm lặng, những người để lại dấu chân của họ dọc theo quảng trường National Mall tuyệt vời này, để nghe người thuyết giáo nói rằng chúng ta không thể đi đơn lẻ một mình; để nghe một vị Vua tuyên bố rằng sự tự do cá nhân của chúng ta được gắn bó chặt chẽ với các quyền tự do của mỗi tâm hồn trên Trái đất này.

Đây là nhiệm vụ của thế hệ chúng ta để tiếp tục thực hiện những điều mà các thế hệ tiên phong đã bắt đầu. Cuộc hành trình của chúng ta sẽ không hoàn thành cho đến khi nào vợ của chúng ta, mẹ và con gái của chúng ta, có thể kiếm sống bằng những nỗ lực mà họ đã bỏ họ. Cuộc hành trình của chúng ta không hoàn thành cho đến khi nào những người đồng tính và anh chị em của chúng ta được đối xử như bất cứ ai khác trong tinh thần thượng tôn pháp luật – điều mà nếu chúng ta cho rằng chúng ta đều sinh ra bình đẳng thì chắc chắn tình yêu mà chúng ta cam kết dành cho nhau cũng không thể khác. Cuộc hành trình của chúng ta không hoàn thành cho đến khi nào không còn công dân nào khác bị buộc phải chờ đợi hàng giờ để thực hiện quyền bầu cử của họ. Cuộc hành trình của chúng ta không hoàn thành cho đến khi chúng ta tìm thấy cách tốt hơn để chào đón những người nhập cư phấn đấu, hy vọng sẽ nhìn thấy nước Mỹ như một vùng đất của cơ hội; cho đến khi các kỹ sư và sinh viên được gia nhập vào lực lượng lao động của chúng ta chứ không phải bị trục xuất khỏi đất nước này. Cuộc hành trình của chúng ta không thể nào hoàn toàn cho đến khi tất cả các trẻ em của chúng ta, từ các đường phố Detroit đến những ngọn đồi Appalachia đến các khu phố yên tĩnh ở Newtown, biết rằng họ đang được chăm sóc, yêu thương, và luôn luôn được bảo vệ an toàn.

Đó là nhiệm vụ của thế hệ chúng ta. Chúng ta phải làm cho các từ ngữ, các quyền này, những giá trị – Quyền sống, và Quyền Tự do, và Quyền Mưu cầu Hạnh phúc – trở thành sự thật cho tất cả mọi người Mỹ. Việc trung thành với tập tài liệu sáng lập [đất nước] của chúng ta không nhất thiết yêu cầu chúng ta phải đồng ý về tất cả những chuyện khác nhau trong cuộc sống; nó không có nghĩa là tất cả chúng ta phải định nghĩa tự do trong cùng một khuôn khổ, hoặc theo cùng một con đường để có được hạnh phúc. Sự tiến bộ không bắt buộc chúng ta phải giải quyết cuộc tranh luận về vai trò của chính phủ đối với tất cả khoảng thời gian kéo dài nhiều cả thế kỷ, nhưng nó đòi hỏi chúng ta hành động trong thời đại của chúng ta.

Đây là thời điểm quyết định của chúng ta, và chúng ta không thể chậm trễ. Chúng ta không thể nhầm lẫn sự tuyệt đối thay vì nguyên tắc, hoặc thay thế cảnh tượng thay cho chính trị, hoặc cứ kêu gọi tên nhau trong cuộc các tranh luận. Chúng ta phải hành động, dù biết rằng công việc của chúng ta sẽ không thể nào hoàn hảo. Chúng ta phải hành động, dù biết rằng chiến thắng ngày hôm nay sẽ chỉ là một phần nhỏ, và rằng nó sẽ được tiếp tục xây dựng bởi những người đứng tại nơi đây trong bốn năm tới, hoặc trong bốn mươi năm tới, và cả 400 năm tới để thúc đẩy các tinh thần vượt thời gian mà đã được trao cho chúng ta tại đại sảnh Philadelphia.

Những đồng bào người Mỹ của tôi, những lời thề tôi đã tuyên thệ nhậm chức trước bạn ngày hôm nay – tương tự như những lời thề của những người khác đang phục vụ tại Tòa Capitol này – là một lời thề với Thượng Đế và đất nước, không là lời thề với một đảng hay một phe nhóm nào, và chúng ta phải trung thành thực thi chúng trong thời gian phục vụ đất nước. Nhưng những lời tôi đã thề ngày hôm nay không khác so với những lời tuyên thệ được thực hiện mỗi lần một người lính nhận nhiệm vụ mới, hoặc một người nhập cư nhận ra giấc mơ của họ. Lời thề của tôi không quá khác so với lòng trung thành của tất cả chúng ta đối với lá cờ đang bay phất phới phía trên và lấp đầy trong trái tim của chúng ta với niềm tự hào.

Đó là những lời công dân, và chúng đại diện cho niềm hy vọng lớn lao của chúng ta.

Bạn và tôi, những công dân, có nghĩa vụ hình thành các cuộc tranh luận trong thời đại của chúng ta – không chỉ riêng với số phiếu bầu cử mà còn cùng với giọng nói của chúng ta trong việc nâng cao và bảo vệ các giá trị cổ xưa nhất và các lý tưởng lâu dài của chúng ta.

Hãy để mỗi người chúng ta cùng nắm lấy thời cơ, với nhiệm vụ trang trọng và niềm vui tuyệt vời, những gì thuộc quyền thừa kế lâu dài của chúng ta. Với nỗ lực và mục đích chung, với niềm đam mê và sự cống hiến, chúng ta sẽ cùng trả lời tiếng gọi của lịch sử, và tiến bước vào một tương lai không chắc chắn cùng với ánh sáng quý giá của tự do.

Cảm ơn bạn, xin Thượng Đế ban ơn phước lành cho bạn, và xin Ngài sẽ mãi mãi ban phước lành cho Hợp Chủng quốc Hoa Kỳ.

Người sưu tầm: TS. Nguyễn Văn Kiệm

Thư viện ảnh